Bài Hát Đi Xa Mới Nhớ Quê Hương
Với không ít người lao động xa quê, Tết không còn là thời gian đoàn tụ, sum họp, thay vào đó vẫn còn nhiều hoàn cảnh vẫn đang ngược xuôi, mưu sinh.
Tập thơ cuối năm xa quê chưa biết ngày về
Những bài thơ xa quê càng thêm day dứt khi cuối năm, con chưa biết khi nào có thể trở về quê cũ:
Những năm gạo phiếu thịt tem một thời
Thóc công ba lạng *- cơm vơi đâu đầy
No ba ngày tết xum vầy cháu con
Lấy tro bịt mỗm đâu còn tiếng kêu
Xã mà vớ được mọi điều phiền to
Cây nêu đã dựng chờ nồi bánh chưng
Giao thừa hái lộc tưng bừng đường quê
Du xuân lời chúc chiêm mùa bội thu
Xón làng đùm bọc sống vừa lòng nhau
Dư thừa vật chất sang giầu hơn xưa
Bon chen lừa lọc chẳng vừa lòng tham
Thế nên tôi lại mơ màng tết xưa…
Xuôi dòng nước cuốn thuyền đi mãi
Chiều cuối năm mai, đào khoe sắc thắm
Phố rộn ràng tươi màu áo vui xuân
Nhưng thiếu anh dạ héo rũ trăm lần
Em ngơ ngác trong nỗi niềm mong đợi.
Anh việc nước nên còn xa vời vợi
Đời quân hành biền biệt phận nhà binh
Phép mỗi năm dành mái ấm gia đình
Cùng đồng đội anh sẻ chia ngày tết.
Là vợ lính không so đo gì hết
Việc gia đình em chẳng quản gian nan
Cha mẹ đôi bên không chút phàn nàn
Các con nhỏ em chăm từng giây phút.
Chiều cuối năm một mình em hẫng hụt
Nhớ anh nhiều khao khát một vòng tay
Giá cùng nhau dạo phố đón xuân này
Chắc vui lắm lòng em ngời hạnh phúc.
Nhưng anh ơi ta chia đều cảm xúc
Đồng đội anh cũng cần có mùa xuân
Họ rất mong tiếng con trẻ trong ngần
Nên ta sẽ chờ xuân sau anh nhé.
Tình chúng mình giữa cuộc đời nhỏ bé
Nhưng rộng lòng yêu mến tựa mùa xuân.
/ Tình thơ viến khách – Nguyễn Hiếu
Lòng khắc khoải..nhớ đến quê da diết
Kể từ ngày..ta cách biệt người thân
Ngày và đêm..ta luôn mãi chuyên cần
Dù gian khó..cũng chưa lần gục ngã
Bước chân đi..rủ bỏ tuổi xuân thì
Nơi đất khách..tâm khắc ghi từng chữ
Ai đã biết..của nỗi lòng lữ thứ
Sống xứ người..luôn mãi giữ chữ nhân
Kiếp tha hương..sớm tối cứ chuyên cần
Bao cay đắng..cũng lần lần trôi mất
Đời viễn khách..với bao năm tất bật
Chẳng hề phai..cái bản chất con người
Mỏi mệt nhiều..mà môi vẫn cười tươi
Cứ như thế..trên biển đời trôi nổi
Có mấy lúc..muốn cho mình được trội
Cố vương lên..nhưng tự hỏi cách nào
Biển đời nầy..nếu muốn được trèo cao
Chân phải vững..vượt qua bao gian khó
Đành an phận..số ai người nấy có
Hiểu thân mình..chỉ chừng đó mà thôi
Sống yên vui..và quyết chẳng đua đòi
Đời lữ thứ..sẽ đến hồi dừng lại..
Tổng hợp thơ xa quê ngày Tết hay và ý nghĩa
Tết là thời điểm gia đình xum họp, quây quần kể cho nhau nghe những câu chuyện vui. Thế nhưng, đâu đó những người con cô đơn không thể ngồi cạnh người thân.
Họ chỉ có thể trao nhau những nụ cười gượng nhưng không giấu được ánh mắt. Bài thơ xa quê hương đọc xong sẽ khiến bạn rơi nước mắt.
Mùa Xuân này, lòng con vẫn phải bay xa quê hương
Xa cha mẹ, bè bạn thân thương, yêu dấu
Nơi xứ lạ, lòng đau nhói, tim nung nấu
Nhớ quê nhà, lòng đau đớn, nước mắt rơi.
Con nhớ nhà… Nhớ mãi hỡi mẹ ơi!
Ngóng trông nơi phương trời xa xăm lạ thường
Thèm bát cơm ấm áp trong mái nhà thân thương
Tiếng cười vang, thắm thiết, nhớ mãi trong tim.
Mùa Xuân về, con rực rỡ, nhưng lòng nao nức
Hoa mai, đào khoe sắc, chào đón bước chân chập chững
Lòng xao xuyến, dạ ấm áp, ấp ủ mộng mơ
Được về nhà, sum vầy, đón tết quê hương.
Thương cha mẹ, họ vẫn nâng niu giữa nắng gió
Lo con dại, khôn lớn, mọi khó khăn vượt qua
Tết đã đến… Mọi nhà đón nhau ấm cúng
Chỉ mình con, lạc lõng, trống trải nỗi nhớ.
Xuân xứ người, lạnh lùng, gió buốt đau đớn
Đời trôi đi theo nhịp, sóng gió thăng trầm
Gần Tết, lòng con càng tràn đầy bi ai
Nỗi nhớ, dẫu xa xôi, quê hương đọng mãi.
Lòng luôn thương nhớ đến quê nhà
Bánh chưng ngày tết vẫn chờ mong
Tha phương ước nguyện ngày đoàn tụ
Thắp nén hương trầm nhớ cha ông
Con thức hằng đêm vẫn nguyện cầu
Mẹ Xoa dịu nỗi buồn với thương đau
Nước mắt Mẹ rơi cũng nhạt nhoà.
Lòng ấm áp hồn lạc đến quê hương
Nỗi nhớ đè nặng trong tim bao la…
Bếp lửa nồng ấm, nhà ai đang hồng?
Bánh chưng xanh tươi, chờ ngày tết đong
Thề phương trời, ngày đoàn tụ ấm no
Hương thơm trầm đều, thắp lên kí ức cha ông
Nơi kia, Mẹ già, cô đơn không lẻ loi
Mái nhà lạnh lẽo, gió buốt hơn tình thương
Từ xa, âm thanh thấp thoáng Mẹ ngóng trông
Nếu Mẹ nhớ con, chớ có nghẹn lòng buồn
Con thức đêm, nguyện ước cho hạnh phúc
Mong Mẹ sống lâu, đừng có nỗi buồn
Mẹ ơi, con hứa, về sớm thăm nhà
Mẹ yên bình, nỗi buồn nhẹ nhàng
Nhớ con quê nhà, giữa ngàn dặm xa
Nước mắt Mẹ cay đắng, nhòa bóng nhạt.
Gửi chút lòng..về bên kia đất trời
Trong tâm hồn..mùa xuân bỡ ngỡ nở
Ở phương xa..Tết về nhiều ngập trời
Mà chưa thể..đồng lòng với gia đình
Xuân đang đến..cánh mai vàng khoe sắc
Những niềm vui..nở rộ khắp nơi đây
Chúc quê nhà..một năm mới tràn đầy
Và hòa mình..trong không khí tươi mới
Thân cô lữ..sống giữa đất xa xôi
Ngước nhìn về..chỉ còn những kí ức
Sống nơi này..luôn chờ đợi trong lời
Xuân về đem..những thoáng hương thơm ngát
Nơi đất khách..thời gian trôi êm đềm
Ước mơ về..vẫn hiện hữu, không phai
Chỉ trong mơ..trên bến sông quê mình
Thấp thoáng tiếng..rì rầm của đàn ca
Bước chân về..nhưng chưa đến nơi xa
Giữa lòng đất..luôn ngập tràn tiếc nhớ
Mùa xuân ấm..nhưng lòng vẫn lạnh lẽo
Nước mắt lẻ loi..trên đôi gò má hồng.
Tết này ngồi trong phòng đơn côi
Không mứt, bánh chưng ở xa quê hương
Thiu thiu mình một bóng đơn côi
Không câu chúc, đón Tết giữa một mình
Không bạn, không bè, tâm hồn lẻ loi
Rót rượu, buồn thiu lâm đâm đầu
Nâng ly, chúc mừng Tết buồn vơi vương
Không múa, không nhảy, không xuân vui
Lòng buồn chùa vắng, khuất xa niềm vui
Xuân đến, lộc biếc đong đưa mấy người
Không ai đến, tặng lời chúc mừng
Tim nghẹn lời, hồn thổn thức nỗi sầu
Lạnh lẽo, nhung nhớ dạt dào quê hương.
Tết lại tới mang nỗi buồn xa xứ
Nhớ ngày xưa …nhớ tới nỗi thẫn thờ
Bao nhiêu năm tết không về quê mẹ …
Chẳng riêng ai , còn bao người xa xứ
Lăn lộn với đời ,đất khách tha hương
Mỗi tết về tâm hồn lại vấn vương
Nhớ ! lại nhớ cứ cồn cào nỗi nhớ…
Ai chả biết tết nơi đâu cũng thế
Cũng dưa hành nồi bánh tét bánh chưng
Nhưng quê hương vẫn tận cùng nỗi nhớ
Nơi chào đời ,nơi ươm mọi ước mơ…
Duyên nợ vợ chồng giầu nhờ nghèo chịu
Mong tết về để thăm mẹ thăm cha
Trai xa quê để thêm niềm mơ ước
Gái theo chồng ,đánh cược kiếp phong ba…
Được trẻ lại với cả thời thơ ấu
Quê hương ơi ! Nơi thân thương yêu dấu
Nơi sinh ra ,nơi nặng nợ với đời…
Xuân đang về không khí tết khắp nơi
Khi đêm xuống đã đì đùng tiếng pháo
Người xa xứ mải miếng cơm manh áo
Tết xứ người gởi gấm nỗi niềm riêng …
Mình lại về với mái ấm tình thương
Trời vẫn lạnh mà xuân thì đang nóng
Chắc giờ này vợ con còn trông ngóng
Mong mình về cho kịp đón xuân sang
Về đi thôi tuy việc còn dở dang
Nhưng có lẽ chẳng cần gì vội vã
Chiều ba mươi “QUÊ “chắc đã hết chợ phiên
Thôi cứ về đi khỏi cần mua gì nữa
Quà cho vợ là trái tim nắng lửa
Cùng cháu con hiện diện lúc giao thừa
Nhanh chân lên cho kịp phút thiêng liêng
Để vợ con vui và đời thêm ý nghĩa
Đã bao năm xa quê càng thấm thía
Ta trở về đúng nghĩa tết đoàn viên
Với bạn bè và tình thương thân hữu
Về đi thôi còn nhiều hơn mong đợi
Tổ ấm sum vầy ý nghĩa tết đoàn viên .
Chùm thơ xa quê nhớ mẹ, cha dạt dào tình cảm
Điều gì ở quê hương khiến bạn nhớ nhất, đó có phải là bóng lưng của mẹ? Cả đời vất vả lo toan cho con nhưng đến cuối cùng, mẹ vẫn phải sống trong nỗi buồn xa cách.
Bài thơ đi làm xa quê đau đáu về cha mẹ già nơi căn nhà vắng. Những vần thơ đọc lên còn đau đớn xót xa hơn cả thơ thất tình.
Trong trái tim những con người xa xứ
Quê hương còn trăn trở những đêm mơ
Hàng dừa xanh che mát khoảng trời thơ
Làn khói bếp lửng lơ trên mái lá.
Quê hương ơi bao ngày xa xôi quá
Nhớ thương từng gốc rạ với bờ tre
Tiếng võng đưa kẽo kẹt những trưa hè
Con trâu già gặm cỏ dưới triền đê
Tiếng sáo diều hay khúc nhạc tình quê
Nghe lắng đọng đê mê niềm mong nhớ.
Đêm trăng sáng gái trai làng gặt lúa
Điệu hò khoan chan chứa giữa mênh mông
Giọt sương đêm thấm đôi má ửng hồng
Cô thôn nữ nghe lòng xao xuyến lạ.
Quê hương ơi dẫu đường đời muôn ngã
Đêm tha phương lã chã lệ sầu vương
Lòng mẹ hiền là lòng dạ quê hương
Đang rộng mở yêu thương và chờ đợi.
Chùn chân lữ thứ úa màu gió sương
Bâng khuâng tấc dạ vấn vương quê nhà
Vần thơ đọng lặng diết da dáng người
Bao năm cách biệt rã rời ước mơ
Mong quyện theo nước lặng lờ vụt trôi
Mõi mòn thân xác phai phôi tháng ngày
Thoảng qua cơn mộng ngất ngây riêng mình
Từng giây tha thiết ân tình mẹ ơi…!
Nhớ khi người tất tả ngược xuôi
Đêm đông lạnh giá bồi hồi nhớ cha
Mình cha già khắc khoải canh thâu
Lòng buồn dạ héo tim nhàu nhớ thương
Ngại gì tuyết phủ trắng đường xứ quê
Nhớ cha nhiều mong ước trào dâng
Sà vào bên cạnh ân cần hỏi thăm
Cháu con mãi mãi gửi tình tới cha.
Sụt xùi mưa đổ nhớ người mẹ yêu
Thương con tần tảo không điều kêu ca
Mặt hoa giờ đổi thành là nếp nhăn
Cha mất mình mẹ lộn lăn với đời
Vất vả nuôi dạy chúng con nên người
Con cầu cho mẹ suốt đời bình an
Những lời mẹ dạy con là khắc ghi
Mẹ tôi mãi khỏe không gì mong hơn.
Là bao giọt đắng trong ta dâng tràn
Nhớ về cha mẹ thưở còn ấu thơ.
Nên còn chua xót ngẫn ngơ tháng ngày
Thương cha nhớ mẹ hao gầy trong tâm.
Nhớ về quê cũ mà lòng quặng đau
Con quay trở lại cúi đầu mẹ cha
Nói rằng những tháng năm qua
Con luôn khao khát nhớ nhà lắm thôi
Từ nay con sẽ trọn đời không xa.
Đáp đền ơn nghĩa tạo ra thân mình
Công cha nghĩa mẹ thái bình mênh mông.